Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2013


                         Van Xin

Các ông ơi thương chúng con cùng với
Gần hết một đời chịu thống khổ với chơi vơi
Những lúc buồn chỉ biết hát à ơi
Cho lắng xuống những nỗi đau cày xới

Các ông đầy tiền cũng một bát cơm to
Mỗi lần ăn cũng không thể dùng hai bát
Hãy nhìn xuống dân nghèo đang xơ xác
Xơ xác đến tận cùng xơ xác đến bơ vơ

                                                                                             Cào Cào
                                                                                              4/52013

Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2012


Ám ảnh !

Cuộc sống luôn xoay đều theo mọi thứ ám ảnh!
Ám ảnh về công việc
Ám ảnh về tình yêu
Ám ảnh về những thứ đang diễn ra xung quanh….
Làm việc với trách nhiệm, với tự trọng nghề nghiệp, với tất cả những gì mà một con người cần có để tồn tại…. nhưng ! Luôn bị ám ảnh về tính chia sẻ.
Yêu hết lòng, tận cùng của mọi cảm xúc, bao dung đến đứt chỉ… nhưng ! Luôn bị ám ảnh về sự phán xét và không thông hiểu.
Còn mọi thứ xung quanh! Quá nhiều ám ảnh.
Ám ảnh về bọn trẻ đấm đá nhau, cỡi áo nhau. Ám ảnh về mấy ông mặt to bụng bự nhưng đê tiện và vô liêm sĩ, ám ảnh về một nền giáo dục vô lý. Ám ảnh về một nền âm nhạc bệnh hoạn. ám ảnh về những giá trị của sống bị đảo lộn……nhiều, nhiều lắm.
Nhưng nỗi ám ảnh to lớn nhất, đau đớn nhất là con người ngày càng giàu hơn, đẹp hơn, nhưng lại quá nghèo nàn về lòng tự trọng, xấu xí về nhân cách.

                                                                               Cào Cào 21/09/12

Thứ Năm, 20 tháng 9, 2012


Lá!
Lá bay lá rụng cội nào
Thân bay tìm cội nặng màu xa xôi
Cho chiều thêm chút đơn côi
Cho lòng thêm chút bồi hồi yêu thương
Rồi mai có gặp bên đường
Cũng đành hai chữ vô thường thênh thang
Rồi đây ngày đó bất an
Thì về với nổi xênh xang tình chiều
Ngày xưa yêu với chữ nhiều
Ngày nay yêu với chữ điều quạnh hiu
Một mai bóng cội liêu xiêu
Lá về cội hóa phiêu diêu mộng trường

                                      Càocào 2009